TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG

TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG
·     TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG
 
                                 Đào Trọng

Thu đi hương sữa rơi đầy
Đưa tôi trở lại chốn này năm xưa
Đường chiều lất phất giọt mưa
Nào hay thu cũng mới vừa đi qua

 
Thương em mẹ gả chồng xa
Tôi giờ tóc tựa như hoa trắng đầu
Chẳng còn gì để cho nhau
Đời thơ bèo bọt dăm câu lạc vần

Hai vai nặng gánh phong trần
Cái oán thì nổi,cái ân thì chìm
Chỉ còn mãi một niềm tin
Dòng đời xuôi ngược nhớ tìm lối quê

Gió se se lạnh triền đê
Mẹ tôi vẫn cắp nón mê ra đồng
Tôi về gom nắng mùa đông
Hong cho bớt lạnh lưng còng mẹ tôi


 

Author: Đào Trọng