Ta cũ như viên gạch cổ

Ta cũ như viên gạch cổ
Thơ của nhà thơ Khải Hưng
















Đã chăm chút cho đời thêm tươi mới
Vẻ thanh cao trong sáng của tâm hồn
Sao vẫn cũ như một viên gạch cổ
Sợi tơ nào xe được nhẫn cầu hôn!
 
Em mỗi ngày mỗi đẹp ra hơn
Cùng son phấn với luạ là tha thướt
Ừ phải thế - không thể làm khác được
Đời đang vui và mộng ước đang nồng.
 
Ta trở  về với ruộng hạn bên sông
Mùa gieo hạt, vừa bật mầm đã nghẽn
Ly rượu cạn còn trơ đáy chén
Còn có gì để hát lý giao duyên.
 
Chỉ mong  em đừng vội vàng quên
Biết đâu đấy - luân hồi sang kiếp khác
Có chú ngựa hồng rung chùm lục lạc
Đường có hoa đua sắc đón em về.
 
Sống chan hòa chân chất đậm hồn quê
Nghe tiếng vọng  xa xôi từ cổ tích
Thấy mạch đất đang bồi hồi chuyển dịch
Hồn thơ như hơi thở của ruộng đồng...
 Khải Hưng