KHUÔN MẶT BIẾT CƯỜI

Giáo sư Nguyễn Lân Dũng; ảnh: Phạm Duy Trưởng

Giáo sư Nguyễn Lân Dũng; ảnh: Phạm Duy Trưởng

 

KHUÔN MẶT BIẾT CƯỜI

Kính tặng GS Nguyễn Lân Dũng ngày ông kỉ niệm tuổi 77 

Ngồi trên sóng
Ông vẫn chảy dòng sông về một hướng
Phù sa khuấy đục vào
Ông lắng đọng
Li ti mầm nảy giống vi sinh
Đứng trên lửa
Ông không tan chảy
Đất và ông như bóng với hình
Trời thủng ô zôn, trời tự cháy
Đất bạc màu ông vẫn hồi sinh
Dòng người mải mốt tôn vinh
Ông không đứng lại
Luôn quay mình phải trái
Trong vô hình và hữu hình
Trái chân lí một tay mình vẫn hái
Biết đâu đời khôn dại
Mắc lưới rồi cá biết dại khôn
Chìm vào hoàng hôn
Mới hay mình đang sáng
Giữa hữu hạn và vô hạn
Ông làm dòng kẻ thời gian
Nhạc trưởng trong ông từng giai điệu nồng nàn
Thế giới âm thanh lắng một tiếng đàn
Lời câu hát dân gian đồng vọng
Ông khều lửa và âm âm cơn sóng
Sáng lên trí tuệ người
Tôi ngắm ông
Khuôn mặt biết cười!

 
Hà Nội, 29-9-2014

 

Author: Nguyễn Lâm Cẩn