NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ Ở LÀNG TÔI

NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ Ở LÀNG TÔI
Trần Hồng Giang










NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ Ở LÀNG TÔI

                       Trần Hồng Giang 

Đàn bà ở cái làng tôi
Thương như áo mỏng nắng phơi hiên nhà
Cam lòng phận hạt mưa sa
Hồn nhiên sống giữa cỏ hoa đất làng
Duyên quê chưa kịp điệu đàng
Lưng ong một thuở gái làng vội qua
Gót sen nhuộm nám phù sa
Nón mê sấp ngửa tháng ba vơi đầy
Níu đêm nối nhịp vào ngày
Lựa chiều co kéo ngắn dài lo toan
Nụ cười hằn khóe mắt nhăn
Hiện nguyên bao nỗi nhọc nhằn nhà quê
Quẩn quanh gốc rạ bờ tre
Cả tin vào những cơn mê sang giàu…
Làng tôi đồng đất bạc màu
Đàn ông ra phố mơ bao bạc tiền
Chốn quê còn lại nỗi niềm
Đàn bà ngồi với từng đêm vắng chồng
Nén cơn tình ái mặn nồng
Bao nhiêu khao khát dằn lòng mà quên…
Làng tôi cao thấp sang hèn
Với bao thiếu phụ phận quen đàn bà
Nhịn mình cho đẹp người ta
Ki bo giữ cái thật thà làm duyên…
Nỗi đời thì mãi đảo điên
Đàn bà thôi cứ dịu hiền đảm đang
Nhận rằng đây cũng gái ngoan
Dặn mình thế để cả làng cùng vui.
Đàn bà ở cái làng tôi!…


 

Author: Trần Hồng Giang