Nhạc sĩ Nguyễn Văn Phụng, sinh năm 1930, nhà ông nằm ngay bên hữu ngạn dòng sông Đà thơ mộng. Ông được mọi người biết đến với bút danh Văn Phụng, qua các nhạc phẩm: "Ôi mê ly", "Trăng sơn cước", "Yêu", "Tôi đi giữa hoàng hôn", "Trăng sáng vườn chè", "Bức họa đồng quê"...
Cây gạo ở bến đò Việt Trì, một trong những ảnh màu cổ nhất của Việt Nam
Thời nhỏ, Nguyễn Văn Phụng học tại Hà Nội, ông học tiểu học tại trường Louis Pasteur, trung học trường Albert Sarraut. Sau khi tốt nghiệp Tú tài, ông theo học ngành Y, thời gian này ông cũng theo học đàn Dương cầm.
Nhạc sĩ Văn Phụng
Năm 1946, trong một lần gia đình ông chạy loạn về Nam Định, Nguyễn Văn Phụng phải trú tại nhà thờ Tứ Trùng, Chợ Cồn. Ở đây ông gặp linh mục Mai Xuân Đình, vị linh mục này truyền đạo và chỉ dạy cho ông về âm nhạc. Thế là ông bắt đầu sáng tác âm nhạc và cũng trở thành người Thiên Chúa giáo từ ngày đó.
Năm 1948 ông sáng tác ca khúc "Ô mê ly" trong một lần vui đùa ca hát cùng bạn bè. Bài hát này đã được hoan nghênh đón nhận và kể từ đó tên tuổi Văn Phụng được giới yêu nhạc chú ý.
Năm 1954 ông di cư vào Nam, trong thời gian này ông sáng tác nhiều nhạc phẩm mang phong cách nhạc Tiền chiến. Theo lời kể của tác giả, "Nhớ bến Đà Giang" là bản nhạc Văn Phụng sáng tác ở miền Nam, khi ông nhớ về quê nhà với bến Đà Giang đơn sơ giản dị với bụi tre, với con trâu, với chiếc đò mến thương. Khi đã viết xong bản nhạc này theo điệu van, ông biên thư về Hậu Giang nhờ nữ sĩ xinh đẹp tên là Chiêu Tranh soạn lời theo ý tưởng của ông. Vì trước đó ông nhận được lá thư của nữ sĩ trẻ này gửi cho ông nói rằng: Sau khi tìm hiểu những bản nhạc của Văn Phụng, Chiêu Tranh có thể đặt lời cho các bản nhạc mà ông soạn.
Bút tích của nhạc sĩ Văn Phụng.
Lời bài hát: Nhớ Bến Đà Giang
Ai qua bến Đà Giang
Cho tôi nhắn vài câu
Thương về mái tranh nghèo bên hàng cau
Chia ly đã từ lâu
Ôi mong ước làm sao
Bao nhiêu bóng người thân mến năm nào
Tôi thương mái chèo lơi
Bên manh áo tả tơi
Những người lái con đò trên dòng nước
Ai xuôi bến Đà Giang
Nghe trăng gió thở than
Bâng khuâng ngắm dòng sông nước mơ màng
Đà Giang nước biếc
Thuyền theo sóng triền miên
Người ơi, có nhớ ?
Lòng ta vẫn mong chờ
Tôi mơ bến ngày xưa
Bên đôi mái chèo đưa
Nhịp nhàng gió ru hoà duyên tình nước
Ai xuôi bến Đà Giang
Ai qua chuyến đò ngang
Cho tôi nhắn niềm thương nhớ dâng tràn
Ai xuôi bến Đà Giang
Ai qua chuyến đò ngang
Cho tôi nhắn niềm thương nhớ đầy vơi
Sau đây là bài hát "Nhớ bến Đà Giang", nhạc: Văn Phụng, lời: Chiêu Tranh, ca sĩ: Hương Lan
Website đang trong quá trình thử nghiệm, điều hành phi lợi nhuận bởi các tình nguyện viên. Mọi ý kiến đóng góp của quý vị xin gửi về: vannghesontay@gmail.com; hoặc gọi theo số: 0904930188