AO VUA
Trần Hồng Tiến
Mới đường đồi đất đỏ
Đã hoang sơ rừng già
Từ bao giờ suối vắt bờ vai núi
Thác dựng bốn mùa, ắp nước Ao vua.
Thoảng dải mây chiều
Ngỡ đàn chim Lạc
Sóng quẫy mặt hồ
Những vòng thu đi qua.
Đâu người về bến tắm
Đâu ngựa xe cung nữ đợi chờ
Thăm thẳm cầu vồng soi đáy nước
Mây núi Ba Vì như thoáng bóng người xưa...
Người xưa đi. Kiếm lòe, ngựa bay xé gió
Ngừi xưa đi, gót hài lướt mềm cọng cỏ
Mũ lông chim, tóc biếc mặt hồ.
Sương khói xa mờ
Thuở kiếm cung nương rẫy
Đồi hoang, hoa tím đến giờ!