Nguyễn Kim Hoa
Một tay lướt oét bà tôi… a còng
Thơ Kiều bà thuộc nằm lòng
Ngân nga bà lẫy… đục trong kiếp người
Lúc mắt khóc, khi miệng cười
Cuộc đời vùi dập tả tơi phận Kiều
Bà tôi tuổi đã hơi… chiều
Hàng ngày bà vẫn đều đều lên phây
Ở nhà luộm thuộm bầy hầy
Ra đường son phấn người ngây mắt nhìn
Không ngờ thị Nở cũng xinh
Chí Phèo nhìn thấy thất kinh… lão bà
Đi chợ lái xế tay ga
Vai đeo máy ảnh như là… phóng viên
Tác phong sành điệu… nhất miền
Bà ghiền phây-bút như ghiền trầu cau
“Ốp la” chụp ảnh đưa vào
Thích hay tự sướng khác nào hót-gơ
Cũng chu mỏ, ngón tay giơ
Like, tag, chát đủ trò mua vui
Hứng lên co cẳng rung đùi
Thò hai ống sậy ngậm ngùi… mà thương
Chiều nay bà bỏ lên giường
Trùm chăn kín mít chẳng lường sao đây?
Hỏi ra vì bởi bạn phây
Đưa đường link lạ, clik ngay tức thì
Tài khoản bị cắp mất đi
Vô phây không được phì phì… bà rên
Thương bà, cháu nói hồn nhiên:
“Nghỉ chơi cho khỏe khỏi điên cái đầu!”
Bà nghe… cái miệng lầu bầu:
“Tao mà nghỉ "búc" sắp chầu… Diêm Vương!”
Newer articles
Older articles