BƯỚNG BỈNH
Phạm thị Thu Hà
Đành bất lực trước con tim bướng bỉnh
Dù đã khuyên giải nó cả trăm lần
Rằng tất cả thuận lẽ thường phải thế
Đáp lại lời nó ngoảnh mặt … làm thinh
Buồn cười nhỉ? Ôi buồn cười thật đấy!
Có gì đâu mà phải giận phải hờn
Đêm dài mấy thì mai trời cũng sáng
Đớn đau này chẳng thể đớn đau hơn
Nói lý lẽ vẫn cố tình không hiểu
Ôi trái tim sao khó bảo thế này ?
Cứ nhất quyết trầm mình trong rượu đắng
Biết làm sao cho nhạt được men cay ?