CA DAO THÁNG CHẠP
Kính dâng hương hồn Mẹ
Mòn đêm
Con trằn trọc
Đặc quánh không gian mồ côi
Dở mơ màng dở thức. ..
Bộ não cỗi cằn dẫn đường về ký ức
Chỗ nào cò lội bờ ao
Chỗ nào cành thấp, cành cao
Này tép, này tôm, này ca dao vọng lại
Củ sắn, lưng ngô, mùi mồ hôi đượm mãi
Đồng sâu nước buốt ngâm thân
Nhẵn mặt thời gian
Chỗ ướt Mẹ nằm
Đêm tháng chạp
Mấy chục năm...con vừa kịp hiểu!
Con chưa kịp mua áo điều khăn nhiễu
Chưa một lần dâng bữa ăn ngon
Mẹ vẫn coi con nhỏ dại
Con lại nghĩ Mẹ cứ là mãi mãi. ..!
Lá vàng rơi- lá lặng lẽ rơi
Chuyện như không là thật
Con hẫng hụt
Thấy mình... chỉ còn ở nhờ trái đất
Còn gì đâu
Tiếng ru xưa" sổ lồngbay mất"!
Trời lạnh thế mà thông đồi cứ hát
Tháng chạp về - văng vẳng nỉ non
Vẫn tiếng ru con
"Có xáo thì xáo nước trong..."
Tận cuối trời, câu ca dao trở về rưng rức
Mẹ ơi. ..!