CHIỀU SÔNG BÉ
Nguyễn Đăng Thuyết
Chiều rơi Sông Bé mù sương
Lối về giông bão chắn đường ngăn sông
Bãi Sau còn ấm nụ hồng
Núi Dinh nuốt lệ trần lưng sóng hờn
Nỗi niềm mây thả từng cơn
Câu thơ thổn thức cung đờn vực tâm
Hoài Nam cổ vọng xa dần
Tình em thổn thức dư âm ngọn trào
Trăng chiều vắt giọt nôn nao
Bao nhiêu khao khát lọt vào đáy tim
Biển đêm sóng ức đi tìm
Sắc hương hoa tím... còn in má chiều!