CHÙM THƠ HOA
Vương Duy Miên
HOA XƯƠNG RỒNG
Trên khô cằn chông gai
Dịu dàng khoe sắc tím
Vặn mình nơi nắng gió
Nâng nhành xuân dâng đời
HOA TRẠNG NGUYÊN
Khi lọng trời đứng kín rào
Nghiêng nghiêng cánh mỏng vẫy chào người đi
Không hương kém sắc chứ gì
To danh lớn xác làm chi cho buồn?
HOA QUỲNH
Bình minh sực nhớ tới quỳnh
Thương em khai nhuỵ một mình dưới trăng
Trách người ấm gối êm chăn
Buồn thi tủi tửu năm canh đợi chờ!