CON TRỞ VỀ...
Hồ Tịnh Văn
Con trở về bên mẹ một sớm mai
Lối đi ấy, ngày thơ con chập chững
Bàn tay mẹ dắt dìu con, chưa vững
Giờ vẫn đâu đây dáng đứng mẹ hiền
Con trở về tìm lại giấc mơ tiên
Ngõ nhà mình vòng quanh đồng lúa trổ
Bên đường quê hoa cải vàng nở rộ
Hương ngọt ngào nhắc nhở những ngày xa
Con trở về ánh mắt cứ thiết tha
Nhớ về cha những năm trời rong ruổi
Cánh đồng sâu, mẹ chuyên cần sớm tối
Khói lam chiều đưa lối quyện yêu thương
Con trở về thăm lại chốn quê hương
Sao trống vắng trong lòng mình quá ạ,
Ngôi nhà xưa quen quen mà là lạ
Nhớ cồn lòng cha mẹ, ngỡ còn đây
Con trở về thăm thú lại vườn cây
Bưởi mùa này nặng trĩu cành sai trái
Cây khế già nhắc lại thời xa ngái
Bát giấm chua phai phái vị cua đồng
Con về rồi cha mẹ có hay không
Tuổi thơ con vẫn giòn trên trang vở
Góc nhà xưa con lặng thầm luyện chữ
Gắng vươn lên gian khó, giúp quê nghèo
Con trở về quá khứ cùng về theo
Được sống dậy một tâm hồn thơ nhỏ
Được mò tầm một chân trời bỏ ngõ
Được quay chèo tắm lại giấc mơ trưa
Con trở về tìm lại tháng năm xưa...