DỊU DÀNG VÀ CHÓI SÁNG
Chu Thị Linh Quang
Tôi yêu người đàn ông ấy hơn yêu bản thân mình .
Nụ cười anh dịu dàng và chói sáng,
Tiếng cười anh âm vang sang trọng,
Ánh mắt anh nhìn đôn hậu, bao dung.
Tôi yêu người đàn ông ấy hơn yêu bản thân mình
Vầng trán cao rộng của anh như có hào quang của ĐỨC PHẬT ...
Giọng nói anh ấm trầm như lời dòng sông
Và hai cánh tay chắc khỏe của anh cuồn cuộn sự sống ...
Tôi yêu người đàn ông ấy hơn yêu cả chính mình
Bởi một lần tôi nhìn thấy anh khóc tu tu như con trẻ
Rồi lấy áo khoác đắp cho em bé bị bỏ rơi trên hè
Và ủ ấm nó...
rồi lang thang...
rồi suốt đêm đi tìm mẹ cho nó ...
- Ôi, tôi yêu, tôi yêu người đàn ông ấy,
yêu hơn cả cái" tôi " của chính mình !
Và tôi yêu sự DỊU DÀNG hơn cả sự chói sáng! ! !