ĐƠN PHƯƠNG
Vũ Thùy Mây
Ngày em vui bước theo chồng
Tôi không dám tiễn ...
Sợ lòng thêm đau
Muộn màng, tôi kẻ đến sau
Đành buồn với mối tình đầu đơn phương
Em đi!
Nào có vấn vương!
Mà tôi ở lại trăm đường tơ giăng
Tôi gom những cánh bằng lăng
Thành nỗi nhớ... mảnh sao băng trong đời!
Em đi để lại chơi vơi
Cho lòng hẫng hụt một đời long đong...
Ngày em về thăm bến sông
Tôi không dám đón...
Sợ lòng quặn đau!