GIEO LẠI NIỀM TIN
Đỗ Trọng Luân
Em trở về ký ức tuổi mơ
Tìm trăng khuyết trên ngọn me đầu xóm
Nơi bối rối ôm nhau nhìn đom đóm
Ngực phập phồng giây phút ngỡ ngàng yêu.
Ngày qua ngày có biết bao nhiêu
Những mưa giận, nắng hờn sém tóc
Tại buồn vui em phải cười, phải khóc
Trộn ngọt ngào cay đắng để chia tay.
Gió giao mùa xao xác hoa may
Dòng sông chảy có khi nào trở lại?
Qua gềnh thác nước hiền hòa êm ái
Sóng mạn đò bâng khuâng đón đưa em.
Em trở về gieo lại niềm tin
Nhóm ngọn lửa thiêu nỗi buồn tê tái
Hạt muối củ gừng dạy em khôn dại
Bão tan rồi hoa lá sẽ xanh tươi.