Cổ thành buồn cúi mặt nghĩ ngợi chi
Bốn cửa ô gió lồng lên gọi bão
Mây trắng về đâu, để xám lạnh Ba Vì
Em ở đâu có kịp về rút áo?
Gấp muôn năm thơm thảo nắng sông Hồng
Ai vội về, lách mình qua khe cổng
Ướt hết rồi tội nghiệp lụa Hà Đông
Trong quán lá có người ngồi bó gối
Chén rượu suông nhạt thếch từ lâu rồi
Thương bé nhỏ gió về làm tóc rối
Mưa ngừng thôi cho hoa tím lên đồi.
HM
Newer articles
Older articles