NGÀY HÔM QUA CHƯA BAO GIỜ LÀ CŨ.
NGÀY HÔM QUA CHƯA BAO GIỜ LÀ CŨ.
Phạm Teresa
Ngày hôm qua đã khép bởi vệt chì màu
Vẽ tình yêu hằn sâu không xóa nổi
Em yêu những dịu dàng bối rối
Phút lặng yên cắn vỡ hai ánh nhìn...
Anh có nhớ em nhiều không chàng trai ?
Đã là hôm qua mà nỗi đau như òa vỡ ?
Anh còn gối đầu lên những câu thơ viết dở
Chỉ nổi nhớ anh thôi mà lỡ chuyến đò người...
Cứ bảo anh quên em đi để đêm tháng mười hai
Bỏ mặc em với nhớ thương dăng dẳng
Không nỡ xa anh mà ở bên thì thăm thẳm
Ôm vết xước dài cứa nát cả mùa đông...
Ngày hôm qua thương nhớ như sông
Chợt ngắt nhịp bởi lòng anh ngược dòng nên lỡ
Em giữ lấy yêu thương dang dở
Giấu nơi nào cũng xa xót đau...
Ngày mai sẽ chở những thương nhớ đi đâu ?
Anh có đành lòng cho em một nửa ?
Để nhớ thương không cứa vào tim nhau nữa
Ngược dòng rồi anh
cứ hạnh phúc...
đừng đau...!