NHỮNG CHỒI NON MÙA HẠ
Kim Sinh
Em không thể ngừng nghĩ về anh
Về những chồi non trên vòm cây mùa hạ
Mảnh trăng lưỡi liềm, anh khẽ khàng ...đẹp quá
Gió triền đê mộng mị hát ru bờ
Anh bảo thật kỳ ... sao em thích làm thơ
Nồng nàn cứ toả thơm từng con chữ
Em dạ , thưa như người nam bộ
đôi mắt cười dấu hết mọi niềm đau
Em là vậy , không biết dỗi hờn đâu
Em xa mẹ từ khi lên một tuổi
Luôn tự lập và em không yếu đuối
Sẽ không bão lòng nếu anh muốn ra đi
Anh như cơn gió ở ngoài kia
Dong duổi khắp mọi miền , vùng đất
Lặng lẽ bên anh ...em đâu có khóc
Những rưng rưng em giữ lại tặng riêng mình