QUÁN CŨ
Nguyễn Phương Anh
Em trở về quán cũ
Một mình em
Bàn vẫn cũ
Góc ngồi xưa còn đó
Lạnh lẽo thời gian
mang rêu phong kín phủ
Dấu yêu ơi
Sao bỗng sắt se buồn
Cơn mưa chiều
Cuốn hạ
Trả về đông
Ghế cô đơn, chẳng còn ai xích lại
Vầng ngực năm nào
Em ngả đầu vững chãi
Trong bóng đêm
ánh mắt vẫn nồng nàn
Nụ hôn đầu
Trái đất muốn vỡ tan
Lời thủ thỉ ...yêu mãi nhau,
mình nhé
Sao bất chợt
Đôi chân mình cô lẻ
Dẫn em về
Quán cũ
Một mình em !
22.4.2017