Một chiều vàng chật nắng
Rừng Trường Sơn bao dung
Thời gian già trên hàng hàng bia mộ
Chỉ gió là đang xuân
***
Gió vẫn đêm ngày ôm ấp các anh
Gió thầm thì lời ru của mẹ
Gió khát khao
Gió thức
Gió dội về bao mất mát hy sinh
***
Những ngôi mộ chưa tên
Xin đừng gọi vô danh
Vẫn máu
Vẫn xương
Anh vẫn con nước Việt
Đất nước đã yên bình
Chiến tranh lùi xa thế
Đau mẹ còn đau nguyên
***
Xin gió thôi cồn cào
Xin rừng hãy tịnh yên
Cho tôi được phút giây lặng mình trong tưởng nhớ
Cho tôi được thắp thêm nén nhang lên từng ngôi mộ
Dọc một chiều sương khói…
Trường Sơn.
Trần Mai Hường