THƠ VIẾT ĐÊM KHÔNG NGỦ
Sáu Miệt Vườn
Thương tay người gom góp hạt phù sa
Nuôi khôn lớn mởn thịt da bầy tình tội
Đứa trẻ sống lâu năm
không nhớ ngày sinh nhật
Trách làm chi bọn phỉ báng sơn hà.
***
Hoa chuối rụng oặn mình cơn sinh nở
Có làm đau đồng loại chung buồng
Sao cơn gió lại buông dài tiếng thở
Cho lòng người thao thức nỗi tha hương.
***
Em khả ố cười quên đời ly xứ
Ta vong tình ruột cắt đoạn ngàn năm
Mồ hôi trẻ ướt đầm đêm sương giọt
Lạnh tiếng quyên buồn lạc ngoài cỏi xa xăm!