THÔI THUỘC VỀ NHAU
Trần Danh Tu
Thuộc về nhau ngần ấy đủ rồi anh
Thêm chút nữa bên anh,
với em đó là điều không thể
Em đã hết yêu anh, hết cuối trời góc bể
Chỉ tự trách mình, hoa nở trước mùa xuân
Anh cũng đừng buồn,
đừng quở trách bàn chân
Bước sai nhịp để rồi thành xa lạ
Anh có biết nắng úa vàng trên lá
Là tim em tê mỏi trước hoàng hôn
Chẳng bao giờ em đong, đếm, dại, khôn
Chỉ biết yêu anh để rồi thành trống trải
Khi đã biết trái tim mình khờ dại
Thì trở mình, mau thôi thuộc về nhau