TÌNH MẸ
Đào Trọng
Chim trời gọi bạn trú đông
Mẹ tôi còn gánh bão giông đầu làng
Bốn mùa mẹ chẳng rảnh rang
Buông tay liềm hái lại sang cày bừa
Quê nghèo đất mặn,đồng chua
Quanh năm vật lộn được thua với giời
Bao lần bão táp mưa rơi
Bấy nhiêu khốn khó mẹ tôi gánh gồng
Tôi đi tìm những viển vông
Bỏ quên cả một vườn hồng tơ non
Biết đâu lòng mẹ héo hon
Thương mình một nỗi thương con chín chiều
Tôi về bước trệch,bước xiêu
Bạc đầu chưa hiểu hết điều mẹ răn