TỰA VÀO THƠ
Phạm Thị Thu Hà
Cứ thô ráp, sần sùi như là cát
Có cần chi phải lấp lánh ngôn từ
Âm thầm chảy dịu hiền như mạch nước
Mà dâng đời mê đắm những trang thu
Không phải sóng mà muôn ngàn con sóng
Chưa phải yêu mà trăm vạn lần yêu
Chẳng gần gũi mà thân thương biết mấy
Đâu hoàng hôn mà tím lịm cả chiều
Lặng lẽ tựa vào vai thơ để thấy
Bờ hoang mang còn có sóng yên bình
Xin đừng nhé vội xô tôi nhào ngã
Dẫu chỉ là ảo mộng giấc thơ trinh ...