NẾU MỘT NGÀY…
Chử Thu Hằng
Nếu một ngày... thơ em bình yên
Không buốt lạnh gió đông, không nồng nàn nắng hạ
Không bồn chồn mùa Ngâu, không chơi vơi xác lá
Thơ em bình yên... chẳng xao xuyến giao mùa
Tổ ấm gia đình che gió, chắn mưa
Nhạt khóc, nhạt cười, nhạt âu lo trần thế
Câu thơ tròn vành chẳng muộn phiền dâu bể
Chẳng làm ai đau, chẳng đắm đuối chữ “tình”
Nếu một ngày... nghe ai nhắc tên anh
Lòng chẳng chợt dịu dàng, môi không cười vô thức
Mắt chẳng long lanh, tim không nhói đau trong ngực
Anh có buồn không?
Em đã hết yêu rồi!
Nếu một ngày... lòng em cạn buồn vui
Không lãng đãng cùng mây, không vẩn vơ theo gió
Vô cảm... Vô tri... Thơ em không đau nữa.
Anh có buồn không?
Em đâu còn là em!