Home » Tin tức » Văn nghệ trăm miền

THƠ BẠN XỨ ĐÔNG

SATurday - 15/02/2014 01:05
Ngày rằm tháng giêng năm Giáp Ngọ (2014), trang vannghexudoai.net nhận được mấy bài thơ của ban chủ nhiệm CLB thơ huyện Gia Lộc, tỉnh Hải Dương gửi tặng. Qua đây xin cảm ơn CLB thơ huyện Gai Lộc! Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc
THƠ BẠN XỨ ĐÔNG

THƠ BẠN XỨ ĐÔNG








_______________________________________






Tác giả:Phạm Công Doanh (bút danh: Trần Doanh)

EM MƠ VỀ HÀ NỘI

Trời Hà Nội thu về sớm vậy
Mặt hồ Gươm gợn sóng với Tây Hồ
Những con phố những dòng người vô tận
Trời Hà Nội mưa  bay nhè nhẹ
Em gái Hà Thành thả hồn thơ
Ngoài cổng thành có vài em gái nhỏ
Vẫn ngẩn ngơ đợi áng thu về
Tôi chợt hỏi em quê hay Hà Nội
Em gái mỉm cười rồi nói nhẹ với tôi
Anh nhìn em rồi anh khắc biết
Gái Hà Thành đâu phải là em
Thế em ở Hà Nam hay Thái Bình
Em gái mỉm cười ngày hôm nay
Ngày hội của non sông gấm vóc.
Bỗng dưng.
Em trở thành cô gái Ngọc Hà


Trần Doanh

__________________________




Tác giả:Nguyễn Văn Quyết

DỰ LỄ CÔN SƠN

Hân hoan ngày hội Côn Sơn
Sao khuê Nguyễn Trãi dân ơn đức ngài
Hương hoa ngát tựa xuân khai
Chí Linh cảnh đẹp trải dài say mê
Thu sang dịu mát miền quê
Đón bằng đặc biệt khách về càng đông
Kỳ Lân trống rước cờ hồng
Dòng người trẩy hội vui chung điệu chèo
Đua thuyền lướt ván sóng reo
Đồi thông lộng gió hòa theo vẫy chào
Trời mây xanh biếc tầng cao
Côn Sơn - Kiếp Bạc tự hào quê ta
Ra về tâm nguyện ngợi ca
Ức Trai - Nguyễn Trãi muôn nhà tôn vinh
Non non nước nước hữu tình
Việt Nam độc lập thanh bình ngàn năm.


Nguyễn Văn Quyết
____________________________


Tác Giả:Vũ Hữu Bình


NGHĨ VỀ ĐÔI DÉP

Một thoáng thôi nghĩ về đôi dép
Trong hành trình nâng đỡ những bàn chân
Luôn ở bên nhau khoảng cách rất gần
Chia sẻ khó khăn nẻo đường xuôi ngược
Chẳng muốn xa nhau dù trong nửa bước
Thiếu nhau rồi bước hẫng hụt thấp cao
Lại nghĩ về em! Nếu phải xa nhau...
Lại bước vu vơ như người dép một
Nỗi nhớ nghiêng nghiêng lòng như lửa đốt
Cuộc hành trình đau nhói những chông gai
Mượn tạm của ai sợ ngắn sợ dài
Chân xỏ không quen chắc gì bền chặt
Mọi thứ thành đôi bởi duyên trời đất
Chắp nối vô tình chỉ khấp khểnh mà thôi
Anh và em như dép đã thành đôi
Trách nhiệm đường đời cùng chia cùng chịu
Mỗi bước đi lên cần nhau không thể thiếu
Đoạn cuối đường càng thấy phải cần đôi.


Vũ Hữu Bình






Total notes of this article: 0 in 0 rating
Click on stars to rate this article
Comment addYour comments
Anti-spam codeRefresh

Newer articles

Older articles

 

LỜI NGỎ

Website đang trong quá trình thử nghiệm, điều hành phi lợi nhuận bởi các tình nguyện viên. Mọi ý kiến đóng góp của quý vị xin gửi về: vannghesontay@gmail.com; hoặc gọi theo số: 0904930188 

Quảng cáo2
Cá cảnh