Trịnh Công Sơn - Hồng Nhung

Trịnh Công Sơn - Hồng Nhung
Hai con người ấy, vừa là bạn bè, vừa là thầy trò, vừa là đồng nghiệp. Họ thân thiết, gần gũi đến mức không có từ ngữ nào có thể diễn tả được.
Khi nhạc Trịnh vang lên, bóng hồng nào từng đi ngang qua đời người nhạc sĩ tài hoa của âm nhạc Việt Nam vẫn thường cảm nhận rằng giai điệu ấy Trịnh Công Sơn viết về mình, và chỉ có mình mới hiểu hết được các tầng lớp ngữ nghĩa của ca từ, của những câu hát đong đầy những nỗi niềm riêng… Thế nhưng với ba ca khúc Bống Bồng ơi (1993), Bống không là Bống (1995) và Thuở Bống là người (1998), thì chẳng ai có thể tranh với “Bống” Hồng Nhung cả.
Trịnh Công Sơn – Hồng Nhung: Có một “chuyện tình” như thế…
Hồng Nhung sinh năm 1070 tại Hà Nội. Năm 14 tuổi cô đã bắt đầu đến với nhạc Trịnh và thành công với ca khúc “Em là bông hồng nhỏ”. Năm 1991, Hồng Nhung lần đầu tiên được gặp Trịnh Công Sơn tại nhà nhạc sỹ Thanh Tùngkhi cô vào Nam sống cùng cha. Khi đấy, cô “Bống” chỉ mới 22 tuổi, đang tuổi đẹp nhất của đời người, còn vị nhạc sỹ tài hoa đã bước sang những năm tháng xế chiều.
Sự thành công của cô Bống một phần chính là nhờ sựưu ái của Trịnh Công Sơn khi ông nói: “Hồng Nhung làm mới lại những ca khúc của tôi. Có người thích có người không thích. Tuy nhiên tôi thích vì đó là cách biểu hiện mới phù hợp với (...) thời hiện đại - Một sự lãng mạn mới. Nó giúp mình có được một chỗ ngồi trong hiện tại chứ không phải là kẻ nhắc tuồng từ quá khứ”. 

Hồng Nhung chọn cách hát dương tính trong khi nhạc Trịnh đầy tính âm, đi vào trong chứ không ra ngoài. Cái đáng kể ở đây là cả hai đã tìm cách hòa nhập vào nhau, nói như cách nói của TS Nguyễn Thị Minh Thái - Hồng Nhung chín sớm và Trịnh Công Sơn xanh muộn lại. Nhung vẫn hát dương tính nhưng biết cách đi vào đáy cảm xúc của ca từ rồi mới ra ngoài, hát đầy khắc khoải. Đó có lẽ là sự kết tinh của mối quan hệ mà Trịnh tự nhận xét là “thân quá không biết nên gọi là gì”.
 
Cách biệt về tuổi tác rất lớn nhưng tình yêu âm nhạc và tâm hồn đồng điệu đã đưa Hồng Nhung và Trịnh Công Sơn đến với nhau, nắm tay nhau qua nhiều thăng trầm đời sống âm nhạc trong vòng hơn 10 năm.
Trịnh Công Sơn – Hồng Nhung: Có một “chuyện tình” như thế…
Thân thiết và đồng cảm đủ để người nhạc sỹ chia sẻ cả về những mối tình đã qua trong cuộc đời mình. Còn cô gái trẻ thả hồn hồi tưởng về tuổi thơ đầy ắp những kỷ niệm gắn bó với Hà Nội mà cô đã bỏ lại sau lung. Chia sẻ từ những ký ức ngọt ngào của độ tuổi đầy mơ mộng cho đến cái nguyên cớ ngập tràn yêu thương của cái tên gọi thân mật trong nhà… Để người nhạc sỹ tha thiết thốt lên Bống Bồng ơi khi cô gái trẻ dỗi hờn vu vơ bỏ về Hà Nội.
Được người yêu nhạc Trịnh chấp nhận, thế nhưng Hồng Nhung đã không còn được cùng Trịnh Công Sơn tiếp tục sóng đôi. Không còn người xắn tay áo, thì Hồng Nhung đã đủ khéo léo và khôn ngoan để xây dựng một hình ảnh tinh tế, sang trọng. Thế nhưng đến bao giờ Hồng Nhung mới tìm được người nhẹ nhàng cất tiếng hát để giúp cô không hát sai lời... Đến bao giờ Bống tìm lại được cái nắm tay sẻ chia cảm xúc trong phòng thu để tiếng hát như rút ra từ tâm khảm?