CHÙM THƠ CỦA KHẢI HƯNG
- WEDnesday - 16/12/2015 11:28
- |Close page
Thi sĩ Khải Hưng
Bông sen trắng
Thân mến tặng Thơ Duyên
Bó mình trong bốn bức tường vôi
Thân xác xộc lên mùi thuốc đắng
Nhìn giọt nước dịch truyền rơi nặng
Như đá lăn xuống vực âm hồn
Đời trải qua bao nẻo dại khôn
Sao tắt được bao niềm xao xuyến
Điều chợt nghĩ từ lần em đến
Dịu dàng như gió buổi đầu thu
Em hiện ra êm tựa lời ru
Và tinh khiết một bông sen trắng
Màu hương ấy nhuộm đời anh thắm
Làm cây đời xanh với trời xanh
Đêm tối rồi cũng sẽ qua nhanh
Sáng dậy thấy bao điều mới mẻ
Giọt sương mang bầu trời mặt biển
Và bao la chan chứa tình em
Đỡ món quà tay bỗng run lên
Ôm vào ngực để hương đời ấm
Và như thế phải càng sống chậm
Để tình thơ mãi được chung lòng
Cuộc đời này đáng sống ! Sao không
Từ nhịp đập trái tim bảo thế
Những trái khoaý- em ơi - hãy kệ
Sống trên đời - Người hãy thương nhau!
---
Bài ca năm tháng
Em có nghe khúc hát ly tao
Đang bật những tiếng đàn lay lứt
Thưa thớt quá lời tơ tiếng trúc
Chỉ tiếng tròn tiếng méo đan nhau
Kiếp cầm ca nào ngại gì đâu
Hèn như xẩm lại vinh như xẩm
Cõi trần gian vốn nhiều bụi bậm
Tiếng đàn ca dễ vấp tơ trùng
Không được đi trên tấm thảm nhung
Thì ngồi đất với đàn nhạc khởi
Réo dắt như tiếng chim ngày mới
Dạt dào như gió thổi ngàn mây
Lúc vui như ngàn tiếng vỗ tay
Lúc buồn thảm khóc tình ly biệt
Tiếng đàn ấy bồi hồi da diết
Chỉ một mình ngồi dưới trăng nghe
Phố ồn ào, em cứ lướt xe
Tóc mây thả bồng bềnh mái phố
Nếu có chút dừng chân đâù ngõ
Sẽ vọng nghe tiếng hát tự đâu về.
Sẽ có niềm linh cảm báo em nghe
Vẫn như xưa không bao giờ khác
Anh như cây đàn - em như bản nhạc
Mãi hòa trong giai điệu để nghe cùng !
Ngày 9/12/2015
Khải Hưng
Chiều sân ga
Chiều sân ga tôi đứng vẫy con tàu
Đang trôi ngược phía hoàng hôn đỏ khé
Trăng lấp ló đầu non như giọt lệ
Đang ứa ra từ màu mắt u buồn!
Thân Ngựa già đã tháo yên cương
Đứt đoạn với gươm đàn nửa gánh
Thương nhớ thủa buồn vui ấm lạnh
Chụm đầu nhau chia sẻ chuyện nhân quần
Sân ga chiều lặng lẽ đứng chôn chân
Nhìn theo bóng con tàu đi vun vút
Tôi bỗng như con chim cánh cụt
Một mình đi tha thủi đi nhặt sương chiều
Giọng khàn khàn vẫn cố lên kêu
Chào hành khách bước sang ngày mới
Ga trước mặt không phải là ga cuối
Hãy đồng hành nhằm phía trước mà đi
Màn sương giăng mờ mịt nẻo huyền vi
Lời tiễn biệt hoang hoang chiều gió thổi
Lẳng lặng bước trên bờ cỏ rối
Nghĩ thương mình không đủ sức cùng đi.
Những ngày đầu mùa lạnh
Ngày 9 tháng 12 năm 2015
Khải Hưng
Đăng lại vui lòng ghi rõ nguồn: vannghexudoai.net