CHÙM THƠ VỀ XỨ ĐOÀI

Vũ Đình Phàm nói rằng ông không phải nhà thơ mà chỉ là một cán bộ kỹ thuật đã’’rửa tay gác bút vẽ’’, nhàn rỗi ghi lại cảm súc trước phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp, di tích lịch sử hào hùng của tổ quốc thân yêu. Dù thế nào, các bài, các câu ông viết ra, ghi lại, mặc nhiên vẫn là các tác phẩm Thơ - gieo vào lòng người đọc niềm xúc cảm mãnh liệt làm bùng phát trí tưởng tượng… Xin được giới thiệu mấy bài thơ của ông:


NÚI BA VÌ
Ba đỉnh cưỡi mây, mây trắng trời
Với trăng vẫy gió ngắm trùng khơi
Thế tựa ngàn đời kinh thành vững
Tản Viên linh khí thuận thiên thời...  


THÀNH SƠN TÂY
Phế tích cổng thành thành Sơn Tây
Vòm cây xanh phủ đầy hoang trống
Chợt thoáng mưa bóng mây
Giật mình tưởng cổng thành mở đóng...

...Cõi linh xưa âm âm đồng vọng
Trống dục cầm canh năm canh chầy
Loa truyền hịch tiên hiền lương đống
Điểm binh kiểm tướng thành Sơn Tây...  



MỘC THẦN HỘ QUỐC
Rặng ruối Đường Lâm *đứng thẳng hàng
Mộc thần hộ quốc dáng hiên ngang
Dẫu trải thăng trầm bao chính sự
Vẫn nguyên hào khí Bạch Đằng giang...  



ĐỀN VÀ
Rừng lim già ngàn năm vẫn kể
Chuyện Vua Hùng kén rể Sơn tinh
Trong đền, kẻ hành hương hành lễ
Mải cầu danh lợi đến vô tình...



ĐÁ CHÔNG
Đá Chông trông xuống Đà giang
Ngước trông non Tản, bái sang Đền Hùng
Lao xao gió hát rừng thông
Chuông chiều tĩnh lặng, thinh không hạc ngàn...
Ô hay ! Tiên cảnh trần gian
Rượu chưa rót đã mang mang sơn hà
Mây lành non Tản la đà
Đá chông chênh đá, giang ngà ngà say...

Ba Vì 1980
* Rặng ruối Đường Lâm tương truyền có từ thời Ngô Quyền, nơi Ngô Vương luyện quân và buộc voi
Kts. Vũ Đình Phàm