CỦA HỒI MÔN

CỦA HỒI MÔN
 
CỦA HỒI MÔN
 
 Nguyễn Lâm Cẩn 

Nhận từ tay mẹ chút của hồi môn
Mồ hôi quánh đặc lên chát mặn 
Đời pha thêm giọt cay, giọt đắng
Đêm mơ cha dẫn tổ tiên về
Của hồi môn cha trao
Ủ tiếng gươm khua nhỏ bầm giọt giọt...
Chiếc gối đêm mơ giật mình thảng thốt
Tùng tùng trống đốt đỏ cờ!
Tôi học chữ i chữ tờ
Bập bẹ tiếng CHA rồi tiếng MẸ
Ngửa ra sợi bạc trắng đầy tay
Của hồi môn tôi để lại con đây!
Đêm mơ từng chiếc rễ cây
Con tôi mọc thành lá
Gọi mặt trời xanh không lên màu quả
Gọi gió thơm không lên mùi hương
Dưới dấu chân con, tôi vẽ con đường
Dài vô tận máu tôi thấm đỏ
Cháu chắt tôi là mầm cỏ
Xanh lên từ thuở hồng hoang
Nuôi giấc mơ lớn mãi chốn thiên đàng!
Trong cơn mơ dần sàng
Lịch sử trao tôi của hồi môn sặc mùi súng đạn
Con tôi nghiến răng 
Gõ hồi trống trận
Kẻ thù đã tràn sang
Chúng đến đây và đã đặt giàn khoan!
Tôi và con tôi thành của hồi môn lịch sử
Cháu chắt tôi có nhận nữa không đây?
Tổ quốc tôi viết lịch sử đường cày
Đất bùn luôn nổi sóng
Của hồi môn nối đời trao nhau
Là kẻ thù đứng đầu mũi súng!
 

Author: Nguyễn Lâm Cẩn