DÌ TÔI

Đặng Hán Thành

Đặng Hán Thành

Ngày 27 tháng 8 năm 2014, nhà thơ Đặng Hán Thành - 1953 ( bút danh Đặng Hán)  -  hội viên Văn nghệ sỹ Xứ Đoài Đan Phượng đã từ trần do bạo bệnh.
Đặng Hán Thành sau khi hoàn thành nhiệm vụ trong quân ngũ, trở về đời thường năng nổ hoạt động xây dựng địa phương. Anh đã liên tục được bàu là CT CCB xã Đan Phượng liền trong hai khóa. Tác phong nhanh nhẹn, , lòng dạ bộc trực,cử chỉ chu đáo pha chút khôi hài của anh làm mọi người yêu mến. Anh không phải nhà thơ chuyên nghiệp nhưng  sớm đến với sân thơ mấy chục năm nay. Anh viết thơ từ khi ngồi trên ghế nhà trường. Những bài thơ anh viết về quê hương,đồng đội, gia đình, mặn mà đằm thắm để nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Anh tham gia sân chơi các CLB thơ làng , thơ huyện ( “Hương ngoại ô”, tiền thân của CLB thơ VN) , thơ tỉnh và CLB thơ VN từ rất sớm. Được tín nhiệm vào các BCH  nhiều khóa. Anh đã liên tục làm CN CLB thơ Đoài Phương thu hút hội viên từ 5 huyện : Hoài Đức-Đan Phượng- Phúc Thọ- Quốc Oai- Chương Mỹ từ 2003-2014, góp nhiều ấn phẩm trong Văn nghệ Xứ Đoài. Khiêm tốn học hỏi, cần mẫn chăm chỉ gần đây anh đã in hai tập thơ :” Thương nhớ quê Phùng và Giễu mình” – Nhà XB Văn học & Thời Đại.Người yêu thơ tỉnh Hà Tây cũ và Hà Nội cùng các tỉnh bạn biết anh nhiều qua nhiều áng văn thơ. nhiều bài thơ ấn tượng đáng để đời.
 
 
           

              DÌ TÔI

    “Người đi Châu Mộc chiều sương ấy”

Phố Phùng cái thuở ngày xưa
Tây về cắm bốt, tôi chưa ra đời
Dì tôi mười tám đôi mươi
Bán hàng xén ở chợ Trôi, chợ Phùng
 
Răng đen má phấn môi hồng
Qua hàng khối kẻ đứng “trồng cây si”
Tuổi thơ tôi quý nhất Dì
Dì cho quà bánh, đưa đi lễ chùa…
 
Quê Phùng một thuở ngày xưa
Có chàng thi sỹ bỏ bùa Dì tôi
Người đi “Tây Tiến” xa vời *
Dì tôi xuân sắc một thời ngóng trông
 
Mỏi mòn qua mấy mùa đông
Bà tôi ép gả lấy chồng làng bên.
Chợ Phùng một tháng mấy phiên?
Thương quê Dì vẫn tìm lên phố Phùng .


 

Author: Đặng Hán Thành

Source: .