ĐƠN THÂN

ĐƠN THÂN
                     ĐƠN THÂN

                           
Nguyễn Phương Anh

Đừng phán xét gì những người mẹ đơn thân
Khi họ phải trải qua biết bao lần sóng gió
Cũng đừng chê bai gì họ người đàn bà cũ
Gồng gánh bấy nhiêu thôi như thế quá đủ rồi

Thương tổn nhiều rồi hãy để họ yên vui
Yêu và được yêu hết phần đời còn lại
Thanh xuân một lần và không luân hồi mãi
Khi họ lỡ đánh rơi tuổi trẻ của chính mình

Vui sướng gì khi họ cố mạnh mẽ chứng minh
Nuốt nước mắt vào trong để thấy rằng mình ổn
Vẫn biết trên đời hạnh phúc chưa bao giờ là muộn
Vì thế cứ yên tâm hướng đi như lúc mới bắt đầu

Mẹ đơn thân đã từng ôm trọn những bể dâu
Và cứ ngỡ trái tim từ lúc nào đã chết
Họ đã qua quãng đời chìm mình trong mỏi mệt
Và họ cũng có thể bước ra để rũ hết muộn phiền.

 

Author: Nguyễn Phương Anh