ĐỪNG TIẾC

ĐỪNG TIẾC
                   ĐỪNG TIẾC

                       
     Hồng Tươi

Đừng tiếc nữa mùa Thu không ở lại
Lá vàng rơi cũng đủ một chu kì
Mưa đã tạnh, Cải vàng lên đáy mắt
Đông đã về, Cúc ở lại làm chi?

Đừng tiếc nữa những gì trong ảo ảnh
Giọt nước rơi nhuộm nổi trái tim cằn
Khi không đủ tự tin mà chuyễn hoặc
Giấc mơ buồn trong thoảng chốc phơi xanh?

Ta nghèo lắm chẳng gì trong tay cả
Chỉ có thơ nuôi dưỡng mảng tâm hồn
Này anh hỡi! cánh hoa tàn trước gió
Van gót chân trần đừng xô cát... vội chôn

 
Hồng Tươi