GIẬN

GIẬN
               GIẬN
 
Trần Nguyễn Dạ Lan

Hôm nay em giận anh rồi
Sáng ra bỗng thấy bầu trời kém xanh
Thu buồn gió cũng đành hanh
Rối bời mái tóc, hương chanh xa dần
Đường quen sao lạ bước chân?
Hình như nắng ở ngoài sân bớt vàng?
Hình như trên tán lá bàng
Hai con chim chích ngỡ ngàng nhìn nhau?
Hình như trên ngọn hoa cau
Bầy ong mật bỏ đi đâu mất rồi?
Hình như em thấy ai cười?
Mà không, chỉ thấy mặt trời trầm tư
Mây chiều như thực, như hư
Sương chiều như ảo, như mơ giữa đời
Sao em lại giận một người?
Để hồn phút chốc rối bời, chông chênh?
Cuối trời bóng nguyệt sắp lên
Buồn riêng em biết bắt đền ai đây?
Muốn cho trăng khuyết lại đầy
Anh làm sao với gió mây thì làm ...


 

Author: Trần Nguyễn Dạ Lan