GIẾNG LÀNG













GIẾNG LÀNG



Ngày nào chẳng đựng đầy mây

Giếng làng thủa ấy ngất ngây đến giờ

Khỏa gầu vỡ cả trăng mơ

Gương trong mặt nước bất ngờ... mắt ai

Dịu dàng tóc rối bờ vai

Thả chùng đáy sóng bóng hai chúng mình

Em cười cho giếng lung linh

Đáy sâu có cả mái đình nghiêng theo


Nay về giếng vẫn trong veo

Một mình anh thả thơ neo đáy tình.


Trần Hoàn