GỬI CAO NGUYÊN

Đặng Đặng

Đặng Đặng

GỬI CAO NGUYÊN
 

Anh gửi nhớ thương về nơi ấy
Mùa cà phê thơm ngát gió cao nguyên
Ba dan khát như lòng anh khô khát
Hoa dã quỳ gọi bướm đến trao duyên…

Đất đã rộng,đất còn trăm sông núi
Đường đã xa, đường biết mấy cheo leo
Đời đã ngắn, đời trăm công ngàn việc
Kiếp đã nghèo, còn chan chứa thương yêu!

Ngày sông núi cắt chia, máu đổ
Anh đã đi ngàn đêm tìm em
Giờ một dải không kẻ nào ngăn trở
Đành nhớ thương gửi vào gió đêm đêm!

Thôi em nhé mỗi khi trời trở gió
Mưa cao nguyên sùi sụt đêm buồn
Đinh ninh nhé ở ngoài xa vạn dặm
Anh vẫn thầm tha thiết gọi: Cao nguyên!

 

Author: Đặng Đặng