HUYỀN THOẠI VẦNG TRĂNG

Đặng Đặng

Đặng Đặng

HUYỀN THOẠI VẦNG TRĂNG

                             
 Đặng Đặng

Anh và em chung những mùa trăng
Tiếng trống ếch rập rình đêm tháng tám
Ôi tuổi thơ trong veo tình bạn
Chẳng ngại ngần, em nắm tay anh...

Nhưng chúng mình không níu nổi vầng trăng
Mãi vành vạnh như tuổi em mười sáu!
Đêm chia tay, trăng buồn, trăng cũng náu
Từ đây trăng sẻ làm đôi?

Đường hành quân vời vợi trăng soi 
Ngỡ ánh mắt ai xa sâu ngóng đợi?
Lửa và khói. Đạn bom và cát bụi
Chẳng thể nào che nổi mặt trăng em!

Anh trở về, trăng lên bình yên.
Tự bao giờ 
Em đã thành thiếu phụ?
Vành tang trắng. Mắt buồn. Lệ nhỏ...
Trăng nghĩa trang ai oán tiếng hờ chồng!

Một mình anh đơn lẻ giữa mênh mông
Sáng bên trời vẫn vầng trăng thưở trước
Trăng đầy đặn mà lòng anh hao khuyết
Tiếng trống ếch rộn ràng ...
                          văng vẳng phía làng xa...


 

Author: Đặng Đặng