KHÔNG GÌ MẤT TRẮNG

KHÔNG GÌ MẤT TRẮNG
     KHÔNG GÌ MẤT TRẮNG
 
Phạm Xuân Trường
 
Dẫu gì cũng một lần say
Cạn đi nước mắt kẻo ngày nuốt trôi
Khóc cho nhiều cũng vậy thôi
Ngả bàn tay vẫn là đôi tay trần

 
Nghĩ mà thương lắm bàn chân
Một thời nhón gót mong gần trăng sao
Đất vẫn thấp, trời vẫn cao
Và đời đáng sống dẫu bao lọc lừa

Chuyện hôm nay, chuyện ngày xưa
Xin ôm cả nỗi buồn chưa thành hình
Biết đau không chỉ riêng mình
Bến sông thì hẹp, bến tình thì sâu

Không gì mất trắng cả đâu
Vẫn xanh cái thuở ban đầu tập yêu

Author: Phạm Xuân Trường