MONG MƯA

MONG MƯA
             MONG MƯA

           
   Phạm Xuân Trường 

Lạy giời xin một cơn mưa
Hồn tôi hạn hán cũng vừa tròn năm
Rút tơ chưa héo ruột tằm
Rút thơ mà lệ vẫn ăm ắp đầy
Rút lá vàng để trơ cây
Rút cung thương chuốt cho gầy xác ve
Một mình hát một mình nghe
Buồn như vạt nắng sau hè tả tơi
Đau chưa nói được cạn lời
Bỗng đâu sầm sập đất trời chuyển giông
Mưa rơi trắng đất trắng đồng
Áo ta thì ướt sao lòng chết khô?


 

Author: Phạm Xuân Trường