NGÀY CÂY CHẢY MÁU

Thảm sát

Thảm sát

NGÀY CÂY CHẢY MÁU

(Viết một chiều đi qua Nguyễn Chí Thanh)

Ngày lẫm chẫm rụng đầy mưa xuống tóc
Bạn nhắn tin “Hà Nội chảy máu rồi”
Hai nghìn cây phải lìa hồn phố xá
Tiếng vọng trăm năm bỗng chốc dưới đế giày.

 
Người phủ tang lên những chiếc lá gầy
Những khuông mặt giả ruỗng phỉnh phờ cứu độ
Lưu đày đi đâu hỡi hồn cây mất ngủ…
Trái tim ta thêm một khoảng khước từ.

Tiếng tích tắc loay hoay ta gỡ ta khỏi bản thể
Sự thật thường chật hẹp bện lấy cầu cơ
Mặt trời chết ngả vào thân cây cuống lá
Như thế kỷ bị bỏng trong ám hiệu bóc trần.

Đường phố đau như tim rỉ máu
Như ta vừa dẫm lên ngàn vàn mũi kim
Ô cửa ngoác ra một xẩm chiều trơ lạnh
Đậu vô danh từng hạt cát con đường…

Sự sống có hoài thai sau mỗi lần chạm cốc?
Chỉ lá thôi xanh yên phận cỏ rồi
Ta mê sảng được ôm cây vạm vỡ
Như hóa vàng ngậm độc dược vô ơn…
 
 

Author: Thy Nguyễn