QUÊN Ư?

Hồ Tịnh Văn

Hồ Tịnh Văn

QUÊN Ư?
 
      Hồ Tịnh Văn

Em nói quên nhưng nào có dễ quên 
Mắt thăm thẳm vẫn đợi chờ mòn mỏi
Em nói quên nhưng sao lòng bối rối
Mỗi lần nghe tiếng anh gọi thầm thì

Em nói quên nhưng nào dễ mấy khi
Không nhìn anh và đợi chờ anh đến
Em nói quên sao mắt hiền trìu mến
Nhỏ nhẹ thân thương yêu đến lạ lùng

Em nói quên sao lòng mãi mông lung
Thèm hơi thở của tình yêu trỗi dậy
Em nói quên sao thuyền không xuôi mái
Cứ chần chừ bến đợi chốn không anh

Ừ thì quên, quên một thoáng mong manh
Nhưng lòng nhớ, ngàn lần hơn nhớ thế
Ừ thì quên, cố quên người có thể
Nhưng nợ tình em nào dễ quên nhanh.

Và giờ đây em lại cố quên anh
Càng cố quên, càng khắc sâu nỗi nhớ
Có lẽ nào em là người mắc nợ
Để suốt đời dang dở một lần quên?

 

Author: Hồ Tịnh Văn