VÙNG BÃI QUÊ EM

Lời tác giả: Hôm qua, một người bạn gái cho tôi biết rằng một người bạn gái tôi quen biết từ hồi còn học trong Trường Đại học Kỹ thuật quân sự, đã mất vài năm trước đây, do bệnh hiểm nghèo. Tôi thật buồn và nhớ tới bạn ấy. Ngày ấy, các bạn gái thường nhờ tôi làm thơ cho báo tường. Tôi viết nhưng không dám mang tặng, vì ngày ấy đưa một tờ giấy cho bạn gái là bị nghi yêu đương, có thể bị đuổi học. Tôi nảy ra ý định, gửi qua Tạp chí Sáng tác mới của Vĩnh Phú để tặng các bạn ấy. Khi Tạp chí đã đăng bài rồi mà tôi không biết. May mà gặp thày Hà Phạm Phú (khi đó là giáo viên Thiết kế súng pháo của K2, ĐH KTQS, nay là Nhà văn, Chủ tịch Hội đồng Văn học dịch, Hội Nhà văn Việt Nam) ở trên tàu, thày bảo tôi có bài thơ đăng trên Sáng tác mới đấy. Tối hôm ấy, tôi sang phòng của thày Phú, thày tặng tôi quyển Tạp chí Sáng tác mới số ra 6 -1976 này. Sáng hôm sau, tôi ra hiệu sách Vĩnh Yên, thấy có bán, tôi mua 5 quyển về tặng bạn gái ấy. Hồi đó, nhiều bạn gái đã biết và chép bài này vào Sổ tay. Bạn gái ấy quê ở một làng ven sông Hồng, thuộc huyện Vĩnh Tường, gần bến đò Vôi, nơi trồng rất nhiều mía. Tưởng nhớ bạn gái ấy, tôi đăng lại bài thơ này để cảm ơn Nhà văn Hà Phạm Phú và để bạn bè cùng chia sẻ.
Cầu Vĩnh Thịnh, xưa là bến đò Vôi; ảnh: Phạm Duy Trưởng
Tặng S.

Anh đã về vùng bãi quê em
Tháng Tám heo may, mía đang lên mật
Đất mới trở mình sau mùa nước ngập
Nên đỏ hồng sắc mới phù sa.
Ơi màu hồng như mơ ước hai ta
Đất mỡ màng nuôi triền xanh hy vọng
Đất ngậy nồng lên hương mật đọng
Ngọt tiếng cười những cô gái vùng sông.
Dòng sông Hồng, con nước mênh mông
Chắt lọc tận nguồn những dòng nước đỏ
Nước mang cả tình ta trong đó
Chảy hiền hòa bồi đắp những miền quê.
Mía đang lên kín bãi rầm rì
Vươn tầm
lá xòe dài ngút mắt
Anh đi giữa con đường đất cát
Rạo rực lòng mình trong muôn lá gió reo.
Nhớ chăng em những năm tháng khổ nghèo
Con sào tre xoay đời trên mặt nước
Sóng vỗ mái nhà tranh, phù sa trùm dấu cột
Nên hôm nay mới thấm thía ngọt bùi.
Lò mật ven sông rộn rã tiếng cười
Cả quê hương đang vào mùa mía
Nghe giọng vùng sông sao mà quen thế
(bởi tiếng cười nào cũng giống tiếng cười em!)
Các cô gái xã viên
Nhắc về em những người lên đường nhập ngũ
Em đi xa, em ơi, có nhớ
Cả quê mình đang đến mùa vui.

Phạm Thanh Cải
Vĩnh yên, 1975