PHẦN I THƠ CỔ ĐIỂN - ĐÀM KHÍ (NGỘ ÂN) (1020 - 1088)
- THUrsday - 10/07/2014 00:51
- |Close page
Bìa tập Xứ Đoài Thơ
Nguyên tác:
THỊ TỊCH
Diệu tính hư vô bất khả phan,
Hư vô tâm ngộ đắc hà nan.
Ngọc phần sơn thượng sắc thường nhuận,
Liên phát lô trung thấp vị can.
Dịch nghĩa:
DẶN LẠI TRƯỚC KHI MẤT (2)
Cái thể tính thần diệu hư vô, khó lòng vin tới,
Nhưng tâm hư vô thì hiểu được (diệu tính) cũng
chẳng khó gì,
Giống như ngọc bị thiêu trên núi, mầu sắc vẫn tươi
nhuần mãi mãi,
(Và cũng giống như) hoa sen nở trong lò lửa
mà vẫn ướt, chưa hề khô.
Dịch thơ:
Hư vô tính diệu khó vin nơi,
Riêng bụng hư vô hiểu được thôi.
Trên núi ngọc thiêu, mầu vẫn nhuận,
Trong lò sen nở, sắc thường tươi.
[1]. Kim Bài nay có thể thuộc huyện Thanh Oai - Hà Nội (theo khảo sát của Thiền sư
Lê Mạnh Thát).
2. Đầu đề do Lê Quý Đôn thêm.
Đăng lại vui lòng ghi rõ nguồn: vannghexudoai.net