LỜI NGỎ
Mọi ý kiến đóng góp của quý vị xin gửi về: vannghesontay@gmail.com; hoặc gọi theo số: 0904930188
Tháng 5 năm 2006, cơn bão "Chan chu" gây thiệt hại lớn về người và của cho đồng bào miền Trung, làm rung động tấm lòng nhân dân cả nước. Cảnh tượng một người vợ trẻ tay bồng tay dắt con thơ đứng trên bờ cát nhìn ra khơi xa ngóng đợi chồng về khiến Chử Quốc Đông vô cùng xúc động viết nên "BÃO BIỂN", bài thơ đã góp phần thôi thúc nhân dân Sơn Tây trong chiến dịch ủng hộ đồng bào miền Trung khắc phục hậu quả thiên tai.
Vũ Đình Phàm nói rằng ông không phải nhà thơ mà chỉ là một cán bộ kỹ thuật đã’’rửa tay gác bút vẽ’’, nhàn rỗi ghi lại cảm súc trước phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp, di tích lịch sử hào hùng của tổ quốc thân yêu. Dù thế nào, các bài, các câu ông viết ra, ghi lại, mặc nhiên vẫn là các tác phẩm Thơ - gieo vào lòng người đọc niềm xúc cảm mãnh liệt làm bùng phát trí tưởng tượng… Xin được giới thiệu mấy bài thơ của ông:
Em rủ anh về miền mây trắng bay Nơi gió núi cũng biếc màu huyền thoại Đá suối cây rừng khiến anh mê mải Mé chân đèo lấp lóa nước Đà Giang...
Nửa đời in được quyển thơ Đi toi ba triệu ngẩn ngơ tiếc thầm. Người yêu thơ bảo uyên thâm Kẻ ghét thơ bảo thằng hâm phí tiền.
Gạt sương khói, qua vai mùa ấm lạnh Gặp bao la cảnh sắc đẹp vô ngần Nhìn chim Hạc theo đội hình chớp cánh Giữa trời xanh đang viết một chữ nhân
Người thong dong đi về nơi ấy/ Nơi con đường rộng mở thênh thang/ Nơi gió hát vô tư trên cành biếc/ Nơi AO SEN nở một đóa vàng!
Luận anh hùng Không tính thắng thua Người cao - ngồi dưới thấp vẫn cao Kẻ thấp đứng vị trí cao vẫn thấp Mình thôi cứ đầu trần chân đất Nặng gánh phong trần, tránh nẻo phù hoa
Xứ Đoài ơi bồng bềnh mây trắng Chiều tím nghiêng thành cổ rêu xanh Tường đá ong ngậm mầu mưa nắng Tích Giang xuôi bóng dáng quê mình!
Sễ chẳng có gì để nói cùng nhau/ Nếu đếm tuổi chỉ những ngày buốt giá/ Đường xa vợi không hoa kỳ trái lạ/ Giặt những cheo leo sên vắt beo hùm.
Cứ nhủ lòng đừng đau Khi đọc những dòng thơ anh viết cho người xưa ấy Ngày đã qua, tình đã xa, nước chân cầu đã chảy Sao em vẫn buốt lòng
Dòng sông bình thường thì đang chảy, lòng quanh co bên lở bên bồi, mùa này nước đầy, mùa kia nước cạn, chạm biển xanh hết phận, vẫn dốc lòng.
Đưa em về Sơn Tây/ Ta ngược dòng sông Tích/ Đò chạm Đầm Long, bát ngát sen.../ Đưa em về Sơn Tây/ Xanh lơ miền cổ tích/ Đình, đền... lan tỏa việc nước non