LÁ ĐÃ GIAO MÙA
Thơ Duyên
Thôi chẳng biết đâu , chẳng muốn biết đâu
Em đừng nhìn tôi dịu dàng như thế
Làm sao đành lòng... làm sao có thể...
Lá đã giao mùa nhuộm chín ngày thu
Giá trời xanh đừng đổi nắng thay mưa
Để thời gian là dòng sông chảy ngược
Bể dâu mặn mòi nào đâu dám ước
Đất dưới chân tôi lạ đã quen rồi
Em bước xuống thuyền ngơ ngác trăng trôi
Đêm hoá lênh đênh đêm dài vô tận
Đời là chi mà giữ thân kể phận
Lá đã giao mùa phơ phất heo may