VẪN KHÔNG QUÊN ĐƯỢC
Đoàn Ngọc
Biết rằng không thể nhớ mong
Yêu đương chỉ bận thêm lòng mà thôi
Mà sao ánh mắt nụ cười
Vẫn không quên được hỡi người tôi yêu
Mà sao sớm sớm chiều chiều
Lòng tôi vẫn nhớ mong nhiều tới ai
Mà sao những giấc chiêm bao
Hình ai vẫn cứ đi vào giấc mơ
Người vào cả những vần thơ
Trời ơi biết đến bao giờ cho quên
Giá mà những phút đầu tiên
Gặp nhau đừng hỏi, đừng quen đừng gần
Như người xa lạ đừng thân
Hoặc dù chỉ gặp một lần rồi xa
Như làn hương thoảng bay qua
Thì đâu đến nỗi lòng ta nhớ hoài.