Home » Tin tức » Thơ

NÉT ĐẸP TRONG BÀI THƠ "HÀ NỘI TRONG EM" CỦA NHÀ THƠ - THẦY GIÁO NGUYỄN ĐÌNH BÌNH

THUrsday - 09/10/2014 21:08
Hà Nội trong em

Hà Nội trong em


NÉT ĐẸP TRONG BÀI THƠ "HÀ NỘI TRONG EM" CỦA NHÀ THƠ - THẦY GIÁO NGUYỄN ĐÌNH BÌNH


HÀ NỘI TRONG EM


Mùa thu xưa
Em sinh ra trên đất Tràng An
Tuổi thơ đẹp với chùm me quả sấu
Hoa sữa nồng nàn ngan ngát hương thu

Yêu Hà Nội em yêu phố Cổ
Có cây cơm nguội vàng nhuộm hết lá xanh
Bên hồ Gươm hoa lộc vừng giăng giăng trên tóc
Đường Nghi Tàm se se ngọn heo may

Rồi ngày ấy bỗng thành rung chuyển
Tiếng đạn bom, tiếng gầm xé máy bay
Những vỉa hè ngổn ngang hầm chú ẩn
Pháo phòng không trên nóc nhà cao

Hàng me xanh cũng biến thành trận địa
Để em tôi phải tạm biệt ánh đèn
Cùng mũ rơm em đi sơ tán
Ở tận thôn quê chưa đến bao giờ

Nhớ Hà Nội em về tối
Thấy khăn tang trắng cả Khâm Thiên
Mặt hồ Gươm không còn lặng sóng
Tiếng khóc gào thảm thiết phố Đồng Nhân

Rồi qua đi những ngày bom đạn ấy
Em bước đi trên đường phố thanh bình
Tình yêu đẹp dưới trời thu Hà Nội
Vẫn lá vàng rơi hương cốm vịa hè

Cầm tay em đôi bàn tay mềm mại
Như đóa hương sen nở giữa tây hồ
Anh yêu em càng thêm yêu hà Nội
Yêu sắc nắng vàng của thành phố mùa thu

Hà Nội tháng 10 – 2010 
Nguyễn Đình Bình (Giảng viên trường Đào tạo cán bộ Lê Hồng Phong)


 

Lời binh.Nguyễn Thị Ngọc Mai 

Giờ đây trên tay tôi đang nâng niu bài thơ “Hà Nội trong em” của thầy giáo Nguyễn Đình Bình,( sáng tác Hà Nội tháng 10 – 2010 ) tôi thực sự xúc động bởi lời thơ, tứ thơ, nội dung bài thơ sao mà hay đến vậy? Tứ thơ có lúc thì nhè nhẹ như gió mùa thu, có lúc thì êm dịu như tiếng thì thầm mùa xuân, có lúc thì gào thét như bom rơi đạn réo, có lúc lại êm dịu ngọt ngào như hoa sữa hương thu, có lúc lại nồng nàn như tình yêu anh và em trong nỗi nhớ Hà Nội. Đó chính là âm điệu của bài thơ “Hà Nội trong em” đấy các bạn ạ!
Còn nội dung bài thơ thì sao? Càng đọc, càng hiểu sâu, càng thấm thía được tình cảm của con người Hà nôi và Hà Nội – Thành phố của chúng ta như thế nào?
Bài thơ “Hà Nội trong em” được viết trong thời điểm tháng 10/ 2010, đó là mốc sonThành phố Hà Nội kỉ niệm Thăng Long 1000 năm tuổi và cũng là mốc son giải phóng Thủ Đô 56 tuổi. Nhà thơ đã ngược dòng thời gian, trở về với những kỉ niệm xưa của Hà Nội, êm đềm cũng có, đau thương cũng có và tình yêu dịu ngọt cũng tràn đầy. 
Đó là mùa thu xưa
“Em sinh ra trên đất Tràng An
Tuổi thơ đẹp với chùm me quả sấu
Và có 
Hoa sữa nồng nàn ngan ngát hương thu”
Tuổi thơ em thật đẹp và thanh bình, Hà Nội thật đẹp với những con phố cổ, với hình ảnh cây cơm nguội vàng nhuộm hết lá xanh, với những cánh hoa lộc vừng vương giăng trên tóc, và nhất là hình ảnh se se của ngọn gió heo may trên đường Nghi Tàm Hà Nội
Nhưng thật khủng khiếp và sợ hãi khi bọn giặc Mỹ đã leo thang phá hoại miền Bắc trong đó trọng điểm là thủ đô Hà Nội. Với 12 ngày đêm khủng khiếp, Hà Nội đã rung chuyển, Với tiếng đạn bom ,tiếng gầm xé máy bay, tiếng pháo nổ vang trời…và bầu trời Hà Nội không còn tươi đẹp, thơ mộng, bình yên nữa !Mà tất cả mọi nơi, mọi ngõ ngách của Hà Nội đã biến thành trận địa đánh quân thù
Rồi trong cản ấy, em đã cùng gia đình, cùng mọi người không được ở lại trú ngụ Hà Nội mà phải sơ tán về một vùng quê xa nội thành-nơi chưa từng đến bao giờ – nơi đó có lẽ là Đan Phượng chăng?
Ở nơi xa ấy, trái tim Em luôn đau đáu nhớ về Hà Nội với niềm mong nhớ vô bờ
Không kìm được nỗi nhớ Hà Nội, Và một tối, em đã trốn mọi người về thăm Hà Nội . Và thật đau lòng, trái tim em như đã thắt chặt, nghẹn nỗi đau! Cả Hà Nội chìm trong lửa đạn, tan tác muôn nơi : Kia Phố Khâm Thiên – khăn trắng cả, rồi ,mặt hồ Gươm không còn lặng sóng, đâu đó tiếng khóc con gào cha, vợ khóc chồng, anh khóc em…kêu thảm thiết phố Đồng Nhân
Tất cả, tất cả vẻ đẹp gợi cảm,thơ mộng của Hà Nội xưa đã không còn nữa, bởi sự phá hoại của bọn Mỹ xâm lăng
Và Em cũng đã khóc : khóc hoài, khóc mãi….., gọi tên về Hà Nội về với em!
Thế rồi 12 ngày đêm khủng khiếp bom đạn ấy cũng đã qua đi trên đất Hà thành, Em cùng mọi người được trở về Hà Nội. Nhưng nơi thủ đô yêu dấu đã không còn thơ mộng như xưa nữa bởi nó đã bị hòa vào với màu tang tóc của chiến tranh. Nhưng phút giây đó cũng qua đi thật nhanh bởi sự an bình của trái tim, an bình của vẻ đẹp xưa Hà Nội đã và đang sống lại trong em với một niềm lạc quan hạnh phúc tràn đầy. 
Em lại được anh dắt đi giữa thành phố thanh bình, giữa lá vàng rơi hương cốm vỉa hè, giữa vòm trời thu Hà Nội… Em tỏa sáng đẹp rực rỡ như đóa hoa sen đầy hương thơm nở giữa Tây Hồ. Trong niềm hạnh phúc tràn đầy sắc nắng vàng đó, Em đã được đón nhận một tình yêu viên mãn hạnh phúc tràn đầy anh giành cho em . Phải chăng người anh trong bài thơ , người anh đó chính là tác giả mấy chục năm về trước đã tận mắt được chứng kiến những giây phút huy hoàng của thủ đô cùng với những dấu ấn lịch sử đau thương của Hà Nội vào những năm 70 của thế kỉ . Và trong những khắc giây ấy đã hồi sinh một tình yêu đầy vị ngọt ngào thiết tha giữa Anh với Em. ………………………
Có lẽ đó chính là Nguyễn Đình Bình – Thầy giáo của chúng em ?– Phải chăng tác giả đã hướng về Hà Nội với tình yêu nỗi nhớ, với kỉ niệm đẹp nhưng đầy đau thương và luôn nhớ về Em – người con gái Hà Nội…? Chính vì như thế, dù có đi đâu về đâu, nhưng Hà Nội vẫn trong em, và cũng vì thế mà “Anh yêu em càng thêm yêu Hà Nội, yêu sắc nắng vàng của thành phố mùa thu”. 
Những tứ thơ “Hà Nội trong em” từ đó cứ tuôn trào theo từng nhịp bước anh và em trên con đường Hà Nội đầy nắng vàng mùa thu ấy!
Trên đây là toàn bộ nội dung lời bình cho bài thơ “Hà Nội trong em” mà bản thân tôi đã cảm nhận được từ một tâm hồn người yêu thơ, từ một fan hâm mộ tác giả Nguyễn Đình Bình !

Thơ : Nguyễn Đình Bình (Giảng viên trường Lê Hồng Phong) 

Lời bình - Nguyễn Thị Ngọc Mai


 

Author: Nguyễn Thị Ngọc Mai

Total notes of this article: 0 in 0 rating
Click on stars to rate this article
Comment addYour comments
Anti-spam codeRefresh

Newer articles

Older articles

 

LỜI NGỎ

Website đang trong quá trình thử nghiệm, điều hành phi lợi nhuận bởi các tình nguyện viên. Mọi ý kiến đóng góp của quý vị xin gửi về: vannghesontay@gmail.com; hoặc gọi theo số: 0904930188 

Quảng cáo2
Cá cảnh