Hải Minh
Mùa xuân đi rồi -em ạ
Chiều nay -phố vắng -chơi vơi
Ngàn mắt lá non ngơ ngác
Nỡ nào..vội thế..mùa ơi
**
Chân trần đi trên cỏ rối
Gió quê -vạt áo xẻ đôi
Thương lắm huơng đồng gió nội
Ráng chiều -đỏ má em tôi
**
Từ em làm người phố thị
Về quê vẫn giữ nếp nhà
Áo gụ -nón bài thơ ấy
Nghiêng nghiêng che tóc đuôi gà
**
Quê mình -đang vào mùa hội
xuân còn hiện hữu khắp nơi
Kìa em-có đôi cò trắng
Chao nghiêng chở nắng cuối trời