KỈ VẬT CỦA CHA
Bùi Thanh Việt
Con dao mài vẹt thời gian
Mòn theo năm tháng cũ càng tuổi cha
Tay sần chẻ mảnh nan già
Đan thành rổ rá bươn qua quãng nghèo
Lưng còng dỗ mái nhà xiêu
Vót nan, chuốt sợi trôi theo nỗi buồn
Nhọc nhằn với những nguồn cơn
Bữa rau, bữa cháo nuôi con nên người
Khi đời vừa đến khúc vui
Mà sao cha bỏ về nơi vô thường
Nhìn dao còn đấy mà thương
Con đành lặng nén tủi hờn vào trong
Hàng năm ngày giỗ thầm mong
Cha về nhận chút thảo nồng hương hoa
Lại bày kỉ vật xưa ra
Lưỡi dao còn sáng bóng cha lên trời!