SƠN TÂY
Quốc Toản
Sơn Tây sẽ ra sao
Nếu thêm những con đường và nhiều ngôi nhà cao ngất
Thêm một tượng đài dãi nắng dầm mưa
Lạ xa tên đường, tên phố
Ta hay là lữ khách
Vô tình bước chân qua...
Sơn Tây sẽ ra sao
Nếu chẳng còn ai nhớ chuyện Vua Hùng
Sự tích đền Và tháng giêng lễ hội
Một ấp hai Vua, chùa vương sương khói
Một Thám hoa hào sảng sóng Bạch Đằng
Ta vẫn cứ lo xa trước bao điều mất mát
Những vô tình, cố ý, ngu ngơ
Sợ một mai ai nhắc đến Tản Đà
Và Quang Dũng - cái tên thành rất lạ
Ta bỗng sợ tán bàng chẳng tìm đâu thấy nữa
Tiếng ve kêu không gọi nổi hè về
Đừng chặt của ta một nhành cây Thành cổ
Đừng phá bức tường đá ong rêu phủ
Đừng quên những người một thời áo nâu chân đất
Đừng quên tháng năm máu và nước mắt
Mảnh hồn quê bỗng lạ giữa tim người
Chẳng thể nào khác được
Dẫu góc bể chân trời
Vẫn vẹn nguyên đôi mắt xứ Đoài
Ngày giông bão...nghĩ gì - không nhớ nữa
Đêm mơ về đất mẹ
Vẫn lo xa!